SÁNG NAY ANH RA BỜ HỒ ĐỂ LÀM GÌ?
“NHÀ ANH Ở GẦN HỒ NHỈ, THẾ SÁNG NAY ANH RA BỜ HỒ ĐỂ LÀM GÌ?"
Đó là CÂU HỎI của một đại uý công an Hà Nội để TRẢ LỜI chất
vấn của nhà cháu:
- Tôi muốn hỏi anh, tại
sao tôi được/bị MỜI/BẮT về đây?
(Chú này rất thuộc bài “Hãy trả lời câu hỏi bằng 1 câu hỏi!)
Nhà cháu, với tất cả sự nghiêm túc có thể, đã tuyên bố DỖI,
không thèm đi biểu tình nữa, để không cho bất cứ thế lực nào có thể lợi dụng.
Vì vậy, sáng qua, thực sự là nhà cháu quyết định chỉ theo
dõi, phản ảnh cho mọi người về cuộc biểu tình, nếu có, bất kỳ sự lợi dụng nào.
Trên đường phố dài dặc mấy ‘xe bus/bắt’, và xe Coster chở cảnh
sát cơ động và lực lượng thường phục có và không ‘băng đỏ’. Một chú thường phục
không ‘băng đỏ’ quát rất to vào bộ đàm: - Cứ chạy ngược chiều đi, phó GĐ Sở cho
phép rồi! (Ông Sở nào mà TO thế nhể?).
Nhà cháu cũng còn quay/chụp được rất chi tiết âm thanh và
hình ảnh một chú ngồi trên một cái xe tải nhỏ (kiểu ‘xe đuổi chợ’) liên tục hét
vào mic một câu KHÔNG THỂ BUỒN CƯỜI HƠN:
“- Yêu cầu mọi người
KHÔNG CÓ NHIỆM VỤ, RỜI KHỎI BỜ HỒ !”.
Bỗng nhiên nghe giọng hô vang: Hoàng Sa-Trường Sa-Việt
Nam... Đả đảo Trung Quốc xâm lược... Phản đối Trung Quốc xua tàu cá xuống Biển
Đông...
Quay lại đã thấy khoảng gần chục cháu mặc áo xanh Thanh niên
Tình nguyện dương cờ, biểu ngữ... hình thành nhóm đi đầu. Nối sau là các bác,
các bà “già” hơn.
Đoàn biểu tình tự phát ĐI TRÊN VỈA HÈ BÊN HỒ của đường Đinh
Tiên Hoàng, di chuyển qua cổng đền Ngọc Sơn (bên kia đường là khu tượng đài Cảm
Tử), rồi qua ngã ba với đường Lò Sũ.
Các xe mô-tô của cảnh sát giao thông bắt đầu triển khai sát
vỉa hè, bên cạnh đoàn BỘ HÀNH. .
Nhà cháu đi hẳn lên trước, chỗ bến xe điện tham quan phố cổ.
Một xe Coster đầy CSCĐ lao đến, dưới đường cũng đã đầy lực lượng thường phục.
‘Đỏ choét’ dồi!
Xe bus/bắt cũng trờ đến. Bắt đầu những cuộc MỜI lên xe.”Bắt
thằng cầm máy ảnh đỏ”, nghe giọng hơi quen, nhà cháu quay lại, vừa kịp nhận ra
“ông cháu quen” là an ninh quận Hoàn Kiếm thì đã ĐƯỢC 5-6 chú ‘băng đỏ’ lực lưỡng
quây quanh, xô đẩy, túm lôi về phía cửa xe bus/bắt gần đó. Chính ‘ông cháu’ tay
giật cái máy ảnh (mạnh đến mức đứt cái dây đeo mà nhà cháu đã quấn vào cổ tay)
miệng gầm lên: - Thằng này chụp ảnh từ nãy đến giờ.
(A, ha, ra là hôm nay ‘ông cháu đặc trách’ nhà cháu. Lần đầu
tiên, sau hơn nửa thế kỷ đã tồn tại được ở cáí cõi Ta bà này, nhà cháu được 1
ông cháu gọi bằng THẰNG!)
Quá bất ngờ, nhà cháu kịp chỉ nói lớn với ‘ông cháu’:
- “Mày không cướp được máy ảnh của chú đâu. Mai chú sẽ lên tận
quận đòi đấy!”.
Rồi bảo với mấy chú ‘băng đỏ’ buông ra để tự đi lên xe,
nhưng nhà cháu vẫn bị kéo xềnh xệch, đập cả đầu gối vào bậc lên xuống đầu tiên
của cái xe bus/bắt. Xung quanh cực kỳ hỗn loạn, bạo lực.
Giữa chốn công cộng, trước mặt lực lượng mặc cảnh phục, các
chú ‘băng đỏ’ NHIỆT TÌNH lôi bắt bằng được những người ĐƯỢC CHỈ ĐỊNH (bởi một số
người mặc thường phục như ‘ông cháu’ quý hóa kia) lên xe. Có chuyện khá khôi
hài, khi nhà cháu nghe quát: “- Nhầm rồi, thả nó ra!”.
0 Nhận xét:
Đăng nhận xét
Đăng ký Đăng Nhận xét [Atom]
<< Trang chủ