NGHĨ VỀ PHIÊN TÒA XÉT XỬ ĐOÀN VĂN VƯƠN
Đoàn Văn Vươn không ý thức chống lại
những người thi hành công vụ mà chỉ chống lại những người làm sai pháp luật để
bảo vệ tài sản và tính mạng những người thân trong gia đình mình. Hành động này
là chính đáng, được luật pháp bảo hộ.
Về “chủ thể”, ông Đoàn Văn Vươn là một
công dân không có tiền án, tiền sự, đã từng là người lính cầm súng bảo vệ tổ
quốc. Ông Đoàn Văn Vươn được pháp luật bảo hộ về “ quyền bất khả xâm phạm nhà
ở, tính mạng tài sản…”. Về “khách quan”, căn cứ luật đất đai, những người thi
hành lệnh cưỡng chế hoàn toàn làm sai pháp luật ( đã được thủ tướng chính phủ
kết luận). Về “chủ quan”, ông Đoàn Văn Vươn không ý thức chống lại những người
thi hành công vụ mà chỉ chống lại những người làm sai pháp luật để bảo vệ tài sản
và tính mạng những người thân trong gia đình mình. Hành động này là chính đáng,
được luật pháp bảo hộ. Bởi thế, hành động của ông Đoàn Văn Vươn và những người
trong gia đình ông không có cơ sở cấu thành tội “chống thi hành công vụ”
Pháp luật phải nghiêm minh mới có tác
dụng răn đe những kẻ cậy quyền cậy thế, coi pháp luật là của riêng nhà mình, tự
ý ra lệnh xua những những chàng thanh niên xông vào chỗ chết, phản bội lại cha
ông, làm tổn hại đến lòng tin yêu của nhân dân với Đảng Bác Hồ.
Có một điều đáng buồn là “người ta” chỉ
nghĩ đến định tội danh cho ông Đoàn Văn Vươn mà không định tội danh cho những
người lãnh đạo chỉ huy lực lượng xâm phạm trái pháp luật quyền bất khả xâm phạm
nơi ở và cố ý hủy hoại tài sản nhà ông Vươn? Về luật, họ hoàn toàn có đủ căn cứ
phạm tội! Hay họ quan niệm chỉ những thằng dân đen mới có tội?
Cuộc cưỡng chế dân bằng lực lượng vũ
trang ở Cống Rộc – Tiên Lãng được một trong những nhân vật điều hành chủ chốt
coi là hiệp đồng cực kỳ hay, một trận đánh đẹp, có thể viết
thành sách… Một mình câu nói này tự nó đã cho thấy: Chủ trương
trấn áp này đến từ đâu, cấp nào, quy mô hình thành ra sao, mức độ nghiêm trọng
của sự việc trấn áp… Câu nói này toát lên hơi hướng hay linh hồn của toàn bộ
công vụ cưỡng chế theo luật ở Cống Rộc – Tiên
Lãng. Riêng một câu nói này, cùng với sự chấp nhận, hưởng ứng, tán thành hay
biện minh, bao che… của các cộng sự, còn cho thấy mức độ sa đọa nghiêm trọng về
phẩm chất chính trị, tư tưởng, đạo đức và văn hóa của những cán bộ, đảng viên
có chức có quyền đã chỉ đạo hay đã nhân danh pháp luật trực tiếp thực thi công
vụ này. Sự phấn khích bột phát ra từ câu nói này thật ghê sợ. Không thể
không đặt ra câu hỏi: Phẩm chất đảng viên ĐCSVN như thế nào, đạo đức cán bộ là
công bộc của dân ra sao nằm trong phát ngôn như vậy?
Cuộc sống cho thấy một chế độ chính trị dù là ở quốc
gia nào, một khi để cho nội tình đất nước diễn biến tới mức chỉ còn nói chuyện được
với nhau bằng vũ lực, dù là từ phía người dân hay từ phía chính quyền, chế độ
ấy đang hướng tới giờ cáo chung. Trong trường hợp sự kiện Đoàn Văn Vươn
không được xử lý trọn vẹn, sớm muộn sẽ dẫn tới những bùng nổ nguy hiểm mới, lúc
nào đó luật đời sẽ đứng ra tự xử theo cái lẽ “cùng tắc biến”. Cho dù vụ nổ súng
hoa cải và mìn bình ga của Đoàn Văn Vươn rồi đây sẽ được xử đúng xử sai như thế
nào, nạn nhân-tội phạm Đoàn Văn Vươn
đã tự khắc tên mình vào một cột mốc trên chặng đường đau khổ đất nước đang đi
hôm nay.
(Phan Tất Thành muốn các bạn cùng suy nghĩ)
0 Nhận xét:
Đăng nhận xét
Đăng ký Đăng Nhận xét [Atom]
<< Trang chủ