Chủ Nhật, 1 tháng 11, 2015

TỔ QUỐC KIÊU HÙNG.

Có một thời
Cùng bạn bè, tôi há miệng thật to
Hát vang bài ca tôn vinh người lính Bát lộ quân
Vượt núi Nhị lang
Vào giải phóng Tây tạng.
Và bây giờ tôi biết rằng ngày đó
Cuộc xâm lăng
Được ngụy trang
bằng mỹ từ giải phóng
Dân tộc này đã đè nát dân tộc kia !
.
Có một thời
Khi đất nước phân chia
Chúng tôi được ưu ái ăn miếng cơm nước người ngon ngọt
Mặc áo bông có cổ lông
ấm áp
Trong mùa đông Trung hoa lạnh buốt
Nằm giường ấm nệm êm
Khi cả đất nước trường chinh đánh Mỹ.
Và bây giờ tôi biết rằng: “Đồng chí”
Cũng là mỹ từ
để nhét vào tay ta vũ khí
Đánh Mỹ đến người Việt cuối cùng
Trong những toan tính
của người hùng họ Mao!
Có một thời hăng hái vượt Trường sơn
Khoác Ak lên đường đánh giặc
Ta mặc áo Tô châu
Củ cải khô, ca la thầu,
Và lương khô phương Bắc
Cả đại bác,
bông băng để thấm máu người lính Việt
Đều ghi rõ hàng mếch in chai nơ
Để bây giờ
Đòi lại bằng chủ quyền đất nước.
Mặt nạ rơi ra
Từ những ngày lũ quân xâm lược
Đâm dao sau lưng từ biên giới Khơme
Và hèn nhát xua quân vượt biên đánh trộm
Máu em tôi, bạn tôi lai đổ vì những người được gọi là bạn bè.
Và bây giờ
Tôi lại lắng nghe
Tiếng sóng vỗ ầm ào từ biển
Tổ quốc tôi phía cuối trời xa
Thân thương lắm một vùng đảo nhỏ
Ngọt ngào Hoàng sa, ngọt ngào Trường sa
Mảnh đất ông cha để lại
Đang vươn mình chống chọi phong ba
Đến từ những người
Vẫn luôn mồm nói đến tình đồng chí.
Tổ quốc bốn ngàn năm.
Và cũng bốn ngàn năm ý chí
Quật cường
Anh dũng
Kiên trung
Sẽ lại đứng lên
Một lần nữa. Kiêu Hùng.
,
Hà Nội - Viết trong những ngày biển Đông nổi sóng. 
Bài thơ của bạn tôi, nay đăng lại nhân Tập Cận Bình sắp đến đây.
Cám ơn tác giả TQ Trung